Hiển thị các bài đăng có nhãn dịch tiếng anh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn dịch tiếng anh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

Dịch bài hát Pretty boy

Pretty Boy

I lie awake at night
See things in black and white
I've only got you inside my mind
You know you have made me blind

I lie awake and pray
That you will look my way
I have all this longing in my heart
I knew it right from the start

Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you

I used to write your name
And put it in a frame
And sometime I think I hear you call
Right from my bedroom wall

You stay a little while
And touch me with your smile
And what can I say to make you mine
To reach out for you in time

Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you

{BRIDGE}
Oh pretty boy
Say you love me too

Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you




Chàng trai tuyệt vời 

Em nằm thao thức suốt đêm 
Nhìn mọi vật trong hai màu trắng và đen 
Em chỉ có được anh trong tâm tưởng mà thôi 
Anh có biết anh đã làm em mù quáng 

Em nằm thao thức và cầu nguyện 
Rằng anh sẽ nhìn về phía em 
Một khát khao từ tận sâu trong trái tim
Em biết, em đã ước mong như thế ngay từ lần đầu gặp anh

Oh, chàng trai tuyệt vời của em, em yêu anh
Như thể trước đây em chưa từng yêu ai
Chàng trai tuyệt vời của em 
Hãy nói rằng anh cũng yêu em 
Oh, chàng trai tuyệt vời của em
Em cần anh 
Oh, chàng trai tuyệt vời của em, em thực sự yêu anh
Hãy cho em được ở bên cạnh anh

Em thường viết tên anh
Và
Read More




Bài dịch tiếng Anh lớp 12, bài 3 (Ways of Socialising)


 Bài 3: WAYS OF SOCIALISING  Các cách giao tiếp xã hội


         Để gây sự chú ý của một người để chúng ta có thể nói chuyện với người đó, chúng ta có thể sử dụng hình thức giao tiếp bằng ngôn ngữ hoặc phi ngôn ngữ. Chúng ta hãy cùng xem qua hình thức giao tiếp phi ngôn ngữ trong tiếng Anh. Có lẽ cách phổ biến nhất để gây sự chú ý của một người là vẫy tay. Ví dụ, nếu chúng ta đang ở trong một bữa tiệc ồn ào và nhìn thấy một người bạn đi vào cửa cách chúng ta 20 mét, chúng ta có thể giơ tay và vẫy cô ta như là dấu hiệu chúng ta đã nhìn thấy cô ấy.
         Nhưng chúng ta có thể vẫy tay mạnh như thế nào trong tình huống như vầy? Giả sử bạn đang ở phi trường và nhìn thấy anh của bạn xuống máy bay bắt đầu đi về phía bạn. Nếu bạn quá phấn khởi, bạn có thể nhảy cẩng lên và vẫy tay thật mạnh để gây sự chú ý của anh ấy. Tình huống này là nơi những dấu hiệu giao tiếp phi ngôn ngữ rõ và lớn là phù hợp.
         Tuy nhiên, cũng có những tình huống xã hội nơi những dấu hiệu giao tiếp phi ngôn ngữ nhỏ hơn thì hợp lý hơn. Ví dụ, ở trong nhà hàng nếu chúng ta muốn gây sự chú ý của người phục vụ, chúng ta có rất nhiều lựa chọn. Chúng ta có thể đợi cho đến khi anh ấy đi ngang qua chúng ta, nhìn anh ấy và gật đầu nhẹ cho anh ấy biết chúng ta muốn anh ấy đến bàn của chúng ta. Hoặc chúng ta có thể giơ tay nhẹ để thể hiện chúng ta đang cần sự giúp đỡ. Chúng ta không huýt sáo hoặc vỗ tay để gây sự chú ý của một người. Đó được xem là mất lịch sự và thậm chí là thô lỗ.
         Trong hầu hết các tình huống xã hội nơi cho phép sự thân mật, một cái giơ tay nhanh và vẫy nhẹ là được. Ví dụ, nếu bạn đang đi ngang qua sân trường và nhìn thấy giáo viên đang đi gần về bạn thì một cái vẫy tay thân thiện để gây sự chú ý của thầy hoặc cô là phù hợp.
         Một khi bạn đã có sự chú ý của bạn mình, bạn không nên chỉ vào người hoặc vật bạn muốn cô ta nhìn. Cái gật đầu nhẹ là đủ. Chỉ vào một người thương được xem là thô lỗ. Tất nhiên cũng có những lúc chỉ vào một người là chấp nhận được, ví dụ như khi giáo viên muốn gây sự chú ý của một người trong lớp. Giáo viên thường chỉ vào học sinh và nói, “David, em có thể đọc câu kế tiếp được không?”. Chỉ vào người khác ở đây không phải là mất lịch sự; nó đơn giản chỉ là một cách để gây sự chú ý.
Read More




Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014

Tuyển tập những bài hát tiếng Anh hay nhất

Danh sách các bài hát trong album tuyển chọn nhạc Anh hay nhất:

1.When You Say Nothing At All - Alison Krauss
2.Pround of you - Fiona Fung
3.Love paradise - Kelly Chen
4.Apologize - Timbaland
5.The Show - Lenka
6.Take Me To Your Heart - Michael Learns To Rock
7.My Heart Will Go On - Kenny G
8.Big Big World - Emilia
9.The Day You Went Away - M2M
10.Love To Be Love By You - Marc Terenzi
11.Love Story - Taylor Swift
12.Heal The World. - Michael Jackson
13.My Love - Westlife
14.All Rise - Blue
15.I Lay My Love On You - Westlife
16.Soledad - Westlife
17.Pretty Boy - M2M
18.This Is Me - Demi Lovato
19.Baby One More Time - Britney Spears
20.Say You Will - Tokyo Square
21.Happy New Year - ABBA
22.A little love - Fiona Fung
23.You Belong With Me - Taylor Swift
24.Yesterday Once More - The Carpenters
25.Rhythm Of The Rain - Cascada
26.Can't Let Go - Tokyo Square
27.Nothing's Gonna Change My Love - Glenn Medeiros
28.As Long As You Love - Backstreet Boys
29.I'm Your - Jason Mraz
30.When You're Gone - Avril Lavigne
31.Lucky - Britney Spears
32.I Miss You - Miley Cyrus
33.Hotel California - Eagles
34.Seasons In The Sun - Westlife
35.Prelude To A Kiss - Alicia Keys
36.Hallelujah - Jeff Buckley
37.Only You - The Platters
38.If I Let You Go - Westlife
39.Yesterday - The Beatles
40.Love You More Than I Can Say - Leo Sayer
41.Miss You - Westlife
42.Butterfly Fly Away - Miley Cyrus & Billy Ray Cyrus
43.Until You - Shayne Ward
44.The Climb - Miley Cyrus
45.Everyday I Love You - Boyzone
46.Gotta Go My Own Way - High School Musical band
47.Crazier - Taylor Swift
48.Fool's Garden - Lemon Tree
49.Eternal Flame - Atomic Kitten
50.Paparazzi - Lady GaGa
51.You Are Not Alone. - Michael Jackson
52.Top Of The World - The Carpenters
53.Bad Day - Daniel Powter
54.Boulevard - Dan Byrd
55.No Promises - Shayne Ward
56.Unbreak My Heart - Toni Braxton
57.From Sarah With Love - Sarah Connor
58.That's Why (You Go Away) - Michael Learns To Rock
59.Sometimes - Britney Spears
60.7 Things - Miley Cyrus


Read More




Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

Dịch tiếng anh_Greetings in New year


Nhân dịp năm mới 2014 dịch tiếng anh sưu tập được một số lời chúc giản dị mà đầy ý nghĩa bằng tiếng anh.

Mọi việc lại bắt đầu tốt đẹp. Chúc bạn thành công trong năm mới. Những lời chúc chân thành của tôi đến với cuộc sống huy hoàng của bạn.This is another good beginning. May you be richly blessed with a successfully new year? May my sincere blessing surround splendid travel of your life?
Gởi đến bạn món qùa này với cả tấm lòng và một lời chúc bạn sẽ hạnh phúc tràn đầy. Những điều hạnh phúc nhất luôn đến với bạn.Sending you this present with my heart and with that you'll be happy in fullest measure. May the happiest things always happen to you?
Mọi thứ lại bắt đầu khi năm mới đang đến. Chúc bạn năm mới đầy hạnh phúc và những tháng đầy triển vọng và hạnh phúc nhất.
Everything starts a new with the New Year coming. May your new year be filled with the happiest things and your days with the bring test promise.



Hy vọng tấm thiệp này sẽ chuyển đến những lời chúc chân thành của tôi đến với bạn. Bạn sẽ tràn đầy hạnh phúc trong tương lai.
Hoping this card bring your my sincere greetings. You will be blessed through the coming year in fullest measure.

Chúc bạn năm mới vui vẻ và phát tài.
Have a happy and profitable year.

Gửi đến bạn những lời chúc hạnh phúc trong ngày lễ Giáng Sinh và năm mới.

Bringing your good wishes of happiness this Christmas and on the coming year.
Cho phép tôi chúc mừng bạn nhân dịp năm mới đến và xin gửi đến bạn những lời chúc tốt đẹp: dồi dào sức khỏe và thịnh vượng.Allow me to congratulation you on arrival of the New Year and to extend to you all my good wishes for your perfect health and lasting prosperity.Mong rằng năm mới sẽ mang sự bình yên và phát đạt đến cho bạn.I hope that the coming year bring you peace and prosperity.Hãy để những lời chúc sâu lắng của tôi luôn ở bên cạnh cuộc sống tuyệt vời của bạn. Tôi hy vọng trong năm tới bạn luôn khỏe mạnh và thuận buồm xuôi gió trong công việc.Let my deep blessing always. Surround magnificent travel of your life. I hope in years to come you will have a good health and plain sailing.Chúng ta quen nhau đã lâu. Tấm thiệp này để biết rằng em luôn ở trong suy nghĩ của tôi.It's been so long since we have gotten together. Here is a little card to let you know that you're in our thoughts often.Bạn mến,Một Giáng Sinh vui vẻ và năm mới hạnh phúc đến với bạn. Tôi và gia đình tôi xin gửi lời chúc tốt đẹp đến gia đình bạn. Cầu mong gia đình bạn khỏe mạnh trong mùa nghĩ lễ. Và mong mỗi năm tình thân của chúng ta càng gắn bó.
Dear,
A Merry Christmas and a happy New Year to you! Allow me to offer you Season's Greeting on the advent of what will surely be bring and prosperous New Year, I trust that you and your family are enjoying this holiday Season in excellent health. My family, who are well and happy, join me my good wishes. May every year unite our hearts more closely?Cầu cho sự Giáng Sinh của đấng Cứu Thế trong thời gian này đem lại cho các bạn hạnh phúc và sức khỏe trong suốt năm tới.May this time of our savior's birth bring you joy good health throughout the coming year.Trong khi năm 2014 đang nhanh chóng đến gần, chúng tôi chúc cho hai bạn những điều tốt đẹp nhất và một năm mới cực kỳ hạnh phúc.Cầu mong cho năm nay mang lại sức khỏe, thịnh vượng, và an bình cho tất cả chúng ta.

With 2014 fast approaching, we wish you both all the best and a very Happy New Year. May this year bring health, prosperity, and peace to us all?
Chúc bạn khỏe và hạnh phúc trong năm mới.Wishing you health and happiness in the year to come.Nhân dịp năm mới em xin chúc gia đình anh chị một năm mới thật hạnh phúc, vạn sự như ý!

On occasion of New Year, wishing your family the most happiness in New Year and everything is the best!Nhân ngày Chúa ra đời anh chúc em và gia đình tận hưởng một mùa Giáng sinh vui vẻ.
On occasion God's birthday, I wish you and your family a Merry and happy Christmas.Ngày lành, năm mới, cháu yêu quý! bằng tất cả tấm lòng mình cô chúc cháu được tăng tiến trong tình thương, trong lẽ phải và nhiều sức khỏe. Đó là tài sản quý giá nhất.Nice day, New Year, my dears! By all my heart, I wish you will improve in love, in common sense and more healthy. May be these are most valuable properties.Nhân dịp năm mới tôi kính chúc toàn thể gia đình bạn một năm mới gặp được nhiều may mắn và hạnh phúc.On occasion of New Year, wishing all your family happiness and lucky.
Read More




Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

Truyện cười song ngữ_38. B. C 1187



Two men, who were visiting a Museum, were seen standing in front of an Egyptian mummy, over which hung a placard bearing the inscription : "B.C. 1187"

Both visitors were much mystified thereby

"What do you make of that, Jim ?"

"Well", said Jim, "I don't know; but maybe it was the number of the motorcar that killed him".


38. Năm 1187 T.C.N

Trong viện bảo tàng, người ta gặp hai du khách đang đứng trước một xác ướp Ai Cập, bên trên xác ướp ấy là một tấm bảng đề chữ "1187 TCN".

Hai anh chàng nọ hết sức thắc mắc vì tấm bảng ấy.

- Anh hiểu cái đó ra làm sao, Jim?

- Chà, tôi cũng chịu. - Jim nói, - Nhưng có thể đó là số xe của chiếc xe đã cán chết tên này.
Read More




Truyện cười THIÊN TÀI GIẢI TOÁN

Một cái bánh giá 1 hào, 10 cái giá bao nhiêu?
- Thưa thầy khoảng 9 hào ạ.
- Sao lại 9 hào, con tính lại đi.
- Thưa thầy, tại vì mua nhiều… họ bớt tiền cho ạ.


1 + 1 = bao nhiêu?
Con trai đi học ngày đầu tiên, về nhà mẹ hỏi: “Con trai, hôm nay thầy giáo dạy con những gì?”.
- Thầy không dạy con gì cả mẹ ạ, ngược lại còn hỏi con “1+1 bằng bao nhiêu”. Con liền dạy lại thầy: “Là 3″.
1 + 1 = Ngon
Thầy giáo hỏi Tôm:
- 1+1 bằng mấy?
- Em không biết ạ.
- Em về nhà hỏi mọi người, mai cho thầy đáp án.
Tôm về nhà hỏi mẹ: “Mẹ ơi, 1+1 bằng mấy ạ?”. Người mẹ nghe xong câu hỏi, thiếu kiên nhẫn nói: “Đi ra ngoài ngay!”.
Tôm lại hỏi bố. Bố đang xem bóng đá. Đúng lúc Tôm hỏi thì bóng vào lưới, bố nói: “Ngon…”.
Tôm chạy đi hỏi anh trai đúng lúc anh ấy đang nói chuyện điện thoại với người yêu: “Anh ở tầng dưới đợi em nhé”.
Hôm sau, thầy giáo hỏi Tôm:
- 1+1= bao nhiêu?
- Đi ra ngoài ngay.
Thầy giáo bực quá tát Tôm một cái. Tôm lại trả lời:
- Ngon.
Không chịu nổi nữa, thầy quát:
- Đi ra ngoài ngay!
- Anh ở tầng dưới đợi em nhé!.
tieu lam hai 20-11

Hiện tại trang đang trong quá trình hoàn thiện. Để đóng góp cho sự phát triển của trang, rất mong ý kiến phản hồi từ độc giả từ độc giả?
Read More




Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

Dịch tiếng anh _câu châm ngôn hay



Dịch tiếng anh _câu châm ngôn hay 1


Khi bạn vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi bạn đau khổ, bạn hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
----------Translate-------
when you are happy, you think that it's not eternal. When you are hopless, you must think that it's not eternal.
Read More




Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Truyện cười song ngữ _i love you



A man was out for a drink with his wife one night and he said, "I love you".
The wife asked, "Is that you or the beer talking"
He said, "It's me........ I'm talking to the beer"!


Dịch  tiếng  anh sang tiếng việt


Một người đàn ông ra ngoài uống rượu với vợ vào đêm nọ và anh ấy nói " Anh yêu em"
Người  vợ hỏi: " Anh nói hay bia nói vậy ?
Anh ta đáp :" Chính anh ....Anh đang nói chuyện với chai bia mà"
Read More




Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Bí quyết để dịch tiếng Anh thành thạo

Học ngoại ngữ mà mọi người cảm thấy khó nhất là dịch tiếng anh sao cho chính xác nhất mà không làm thay đổi nghĩa gốc của từ.

Vậy làm  sao để dịch tiếng anh chính xác được ?



Phiên dịch là một kỹ năng khó trong việc học ngoại ngữ nói chung và Anh ngữ nói riêng. Thỉnh thoảng bạn thấy rằng dịch từ tiếng Anh sang tiếng Việt thì dễ dàng hơn vì phần nào có sự trợ giúp của từ điển. Nhưng làm sao để chuyển ngữ được chính xác, trung thành với bản gốc mà vẫn giữ được ý của người viết khi dịch.



Khi bạn dịch tiếng anh sang tiếng việt  cần chuẩn bị một số sách hay CD sau để có thể thuận tiện hơn trong việc dịch.

1) Từ điển Bách khoa toàn thư Encarta, Britannica, Wikipedia.org…

2)Từ điển Oxford advanced learner’s dictionary 7th edition.

3) Từ điển Lạc Việt (chỉ nên dùng như một công cụ để tham khảo và hỗ trợ cho Oxford advanced learner’s dictionary mà thôi).

4) Từ điển Oxford collocations dictionary.

Công dụng của những thứ chuẩn bị ở trên là gì ?

1) Hãy hỏi mọi thứ mà bạn không hiểu và yêu cầu người khác giải đáp. Tuy nhiên, niềm đam mê học hỏi của chúng ta có thể bị thui chột vì những lý do khách quan, bởi vậy Bách khoa toàn thư sẽ là một sự bổ sung lý tưởng để giải đáp mọi thắc mắc của chúng ta trong việc dịch tiếng anh sang tiếng việt khá chi tiết. Xin lưu ý với các bạn là bản bách khoa toàn thư Encarta 2007 và Britannica 2007, mỗi loại có 5 đĩa. Còn Wikipedia là bách khoa toàn thư trực tuyến, miễn phí.

2) Mỗi ngôn ngữ khác nhau thì đều có cách diễn đạt khác nhau về một vấn đề. Nhiều khi nó xuất hiện nhiều idiom, nhiều cụm từ ghép. Vậy thì bạn không thể hiểu được nghĩa của chúng nếu không dùng từ điển nguyên gốc tiếng Anh.

Một sai lầm thường thấy khi các bạn viết tiếng Anh là nó rất khó hiểu đối với người bản ngữ vì bạn dịch word for word ý tưởng của bạn từ tiếng Việt sang tiếng Anh. Tuy nhiên, câu tiếng Việt đó của bạn cũng sai luôn về ngữ pháp. Do vậy hãy dùng cuốn từ điển này để tra mẫu câu và xem người Anh viết như thế nào để ta nói và viết chuẩn hơn.

3) Tại sao chỉ nên dùng từ điển Lạc Việt hay các từ điển Anh-Việt khác để tham khao? Như các bạn đã biết, từ điển Lạc Việt hay bất cứ từ điển Anh-Việt nào khác đều dựa trên định nghĩa tiếng Anh của các từ trong Oxford để phiên ra một từ tương ứng trong tiếng Việt. Tuy nhiên nhiều khi việc dịch thuật không chính xác, dẫn đến các bạn dịch cũng không chính xác theo.

4) Tại sao lại phải dùng Oxford Collocations Dictionary?  Bở vì Oxford Collocations Dictionary sẽ giúp bạn tra được các từ thường đi kèm với nhau, bởi vậy khi bạn thêm vào một vài từ thông dụng đi kèm thì câu dịch của bạn sẽ rất trôi chảy, phù hợp hơn với ngữ cảnh tiếng Anh.
Chúc các bạn thành công!
Read More




Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Dịch tiếng anh_Guess Who Sent Them


A young couple that had received many valuable wedding presents established their home in a suburb.
One morning they received in the mail two tickets for a popular show in the city, with a single line : "Guess who sent them"
The pair had much amusement in trying to identify the donor, but failed in the effort. They duly attended the theatre, and had a delightful time. On their return home late at night, still trying to guess the identity of the unknown host, they found the house stripped of every article of value. And on the table in the dining room was a piece of paper on which was written in the same hand as the enclosure with the tickets : "Now you know !"


Một cặp vợ chồng trẻ nhận được nhiều quà cưới quý giá khi xây tổ ấm ở vùng ngoại ô.
Một sáng nọ, họ nhận được qua đường bưu điện hai vé mời xem một buổi trình diễn nổi tiếng trong thành phố, kèm theo một dòng duy nhất : "Ðoán xem ai gửi".
Cặp vợ chồng rất thú vị trong việc cố xác định cho ra người gửi tặng nhưng không tài nào đoán ra. Họ đến nhà hát đúng theo vé mời và tận hưởng một tối vui. Về đến nhà lúc trời khuya, hai người vẫn còn cố suy đoán tung tích người mời vô danh, thì họ khám phá ra nhà mình đã bị tước sạch mọi món đồ có giá trị. Và trên chiếc bàn trong phòng ăn là một mảnh giấy viết cùng nét chữ với lá thư gửi kèm theo cặp vé:
"Bây giờ thì quý vị biết rồi!"


Read More




Dịch tiếng anh_May I Go In To Swim ?


Overheard on the beach at a coast resort.
Small boy to his mother : "Mummy, may I go in to swim ?"
"Certainly not, my dear, it's far too deep"
"But daddy is swimming"
"Yes, dear, but he's insured".



Chuyện nghe được tại bãi tắm của một khu nghỉ mát ven biển.
Chú bé hỏi mẹ : - Mẹ ơi, cho con xuống bơi được không?
- Nhất định là không được, cưng à, nước sâu ghê lắm.
- Nhưng ba đang bơi kia kìa.
- Ba con bơi thì được; ổng có bảo hiểm rồi.
Read More




Dịch tiếng anh_The Politicians and a farmer


A bus load of politicians were driving down a country road when all of a sudden the bus ran off the road and crashed into a tree in an old farmer s field. The old farmer after seeing what happened went over to investigate. He then proceeded to dig a hole and bury the politicians.
A few days later, the local sheriff came out, saw the crashed bus, and then asked the old farmer, "Were they ALL dead?"
The old farmer replied,
"Well, some of them said they weren t, but you know how them politicians lie."



Các chính trị gia và Bác Nông dân

Một xe buýt chở những chính trị gia đang lái xuống một con đường đồng quê thì đột nhiên chiếc xe chạy ra khỏi đường và đâm sầm vào một cây trên cánh đồng của một ông già nông dân. Ông già nông dân, sau khi thấy điều gì xảy ra, đã đi tới để xem xét. Tiếp sau đó ông đào một cái lỗ và chôn các nhà chính trị.
Một vài ngày sau, viên cảnh sát trưởng địa phương đi ra ngoài, thấy chiếc xe buýt trong vụ đâm vào thân cây, và sau đó hỏi bác nông dân:"Họ chết hết à?"
Ông lão nông dân đáp:"Ồ, một số người nói họ không chết, nhưng ông biết những chính trị gia họ nói láo như thế nào."
Read More




Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Dịch tiếng anh_One thousand dollars

Part one
“One thousand dollars,” Lawyer Tolman repeated solemnly, “and here is the money. Young Gillian laughed a little as he fingers the thin package of new fifty-dollar bills.

“Too bad it’s such an awkward amount,” he said good naturedly to the lawyer. “If it had been ten thousand dollars a fellow might have a gay time for several months. Even fifty dollars would have been less trouble.” “You heard the reading of your uncle’s will,” continued Lawyer Tolman in a dry voice. “I don’t know if you paid much attention to its details. I must remind you of one, anyway. You must give you us an account of how you spent this $1,000 as soon as you have disposed of it. I believe you will obey the late Mr.Gillian’s wishes to that extent.”


Young Gillian went to his club. There he found a man whom he called Bryson. Bryson was calm and forty and not much interested in other people, but for some reason Gillian linked him. He was sitting in a corner reading a book, and when he saw Gillian approaching, he unwilling put down his book and took off his glasses.

“Bryson, listen,” said Gillian. “I have a funny story to tell you.”
  
“I wish you tell it to someone in the poolroom,” replied Bryson sourly. “You know how I hate your stories.” “

 “This is a better one than usual,” Gillian continued, lighting a cigarette; “and I’m glad to tell it to you. It’s too sad and also too funny to go with the noise of the poolroom. I’ve just come from the offices of my late uncle’s lawyer. My uncle left me a thousand dollars. Now what can a man possibly do with a thousand dollars?” “I thought,” remarked Bryson, showing very little interest, “that the late Septimus Gillian was worth about half a million.”



“He was,” Gillian agreed, “and that’s the odd part of it all. He left most of his money to a hospital and some scientist who work there. There were a few small bequests too. The butler and the housekeeper got a gold ring and $10 each. His nephew – meaning me, of course – got $1,000.”

“You’ve always had plenty of money to spend,” observed Bryson.

“Tons of money,” said Gillian. “My uncle was wonderful generous as far as an allowance was concerned.”

“Are there any other heirs? Asked Bryson.

“None.” Gillian looked down at his cigarette. “Oh, there is a Miss Hayden – she lived at his house. My uncle was her guardian. She’s a quiet girl – a musician - the daughter of somebody who knew my uncle years ago. I forgot to say that she, too, received a gold ring and $10. I wish he had left me the same things. Then I could have ordered two bottles of wine, given the ring to the waiter for a tip, and that would have been the end of the whole matter. Don’t be disagreeable and insulting. Bryan; tell me what a fellow can do with a thousand dollars.”

Bryson rubbed his glasses and smiled. And when Bryson smiled, Gillian knew that he intended to be more offensive than ever. “A thousand dollars.” he said, “means much or little. One man could begin buying a happy home with it. Another could send his sick wife to a warm climate with it and save her life. A thousand dollars would buy milk for one hundred babies during the month of August. You could have a half hour’s entertainment with it gambling at Monte Carlo. It would help an ambitious boy start his college education. I am told that amount at a sale yesterday. You could move to a small town and live respectably for several months on it. You could rent an auditorium for one evening with it and give a lecture to your audience on “The Trouble and Hardship of Becoming an Heir


“People might like you better, Bryson,” Gillian said, “if you didn’t moralize. I asked you to tell me what I could do with a thousand dollars.”

“You?” Bryson answered. “Why, Bobby Gillian, there’s one sensible thing you could do. You could buy that access, Miss Lotta Lauriere, a diamond pin with the money, and then go to Idaho and make a nuisance of yourself on a ranch. I advise a sheep ranch, for I particularly dislike sheep.”

“Thanks,” Gillian said rising. “I knew I could depend on you, Bryson. You’ve supplied me with a good plan. I wanted to spend the money all at once; I have to give an account of it, and I hate details.”

Gillian phoned for a taxi and said to the driver. “The stage entrance to the Columbine Theater” Miss Lotta Lauriere was powdering her face, almost ready to go on stage. Just then her dresser, Sarah Adams, announced that Mr. Gillian was at the door.


“Let him come in,” Miss Lauriere said as she continued to powder her face and neck. “Now what is it, Bobby? I have to be on stage in two minutes.”

“It won’t take two minutes for what I have to say. How would you like a little present like a diamond pin? I can spend as much as a thousand dollars for it.”


“Oh, you can buy it if you want to,” Miss Lauriere commented without much interest. “Hand me my other glove, Sarah. Say, Bobby, did you see that necklace Della Stacey was wearing Thursday night? It cost five thousand dollars at Tiffany’s. But of course-well-pull my hat down a little on the left, Sarah.”

“Miss Lauriere-on stage, please!” the call boy shouted from the hall. “

Gillian walked put of the theater to where his taxi was waiting.



Phần một
.” “Một ngàn đô-la”, luật sư Tolman trịnh trọng nhắc lại, “và tiền đây”. Gillian con khẽ cười khi anh sờ tay vào cái gói mỏng đựng những tờ giấy bạc năm mươi đô-la mới.

“Thật là quá tệ cho một món tiền thưởng như vậy”, anh thật tình nói với người luật sư. “Nếu đó là mười ngàn đô-la thì một anh bạn có thể có thời gian vui chơi được nhiều tháng. Thậm chí năm chục đô-la sẽ gây ít bối rối hơn.” “Anh đã nghe đọc chức thư của bác anh, luật sư Tolman nói tiếp với một giọng khô khan. “Tôi không biết anh có lưu ý nhiều đến các chi tiết của nó không. Dù sao tôi cũng phải nhắc anh một điều. Anh phải đưa cho tôi một bản giải thích anh tiêu 1000 đô-la này như thế nào ngay sau khi anh sử dụng nó. Di chúc nói rõ anh phải làm như vậy. Tôi tin rằng anh sẽ tuân theo di chúc của cố Gillian trong khoản đó”.

Gillian con đi đến câu lạc bộ của mình. Ở đó anh ta tìm thấy một người đàn ông mà anh ta gọi là Bryson. Bryson bốn mươi tuổi, là người trầm tĩnh và không lưu ý nhiều đến người khác nhưng có lý do nào đó để Gillian thích y. Y đang ngồi đọc sách ở một góc và khi thấy Gillian tiến lại, y miễn cưỡng đặt sách xuống và lấy kính đeo mắt ra.

“Nghe này, Bryson”, Gillian nói. “Tôi có một câu chuyện ngộ nghĩnh kể với anh”.

Tôi mong anh sẽ kể chuyện ấy cho ai đó trong phòng bi-da nghe”, Bryson chua chát đáp lại. “Anh biết là tôi ghét những chuyện của anh như thế nào”;

“Đây là một câu chuyện khá hơn thường lệ”, Gillian tiếp, vừa đánh lửa châm một điếu thuốc lá, “và tôi thích kể cho anh nghe. Thật là đáng buồn và cũng khôi hài lắm để mà chịu đựng nổi cái ồn ào của phong bì da này. Tôi vừa mới đến từ văn phòng luật sư của ông bác quá cố của tôi. Bác tôi để lại cho tôi một ngàn đô-la. Bây giờ thì người ta có thể làm gì được với một ngàn đô-la?” “Tôi nghĩ rằng”, Bryson nhận xét vừa tỏ ra rất ít quan tâm, “là ông Septimus Gillian quá cố đáng giá nửa triệu kia đấy”.

“Quả vậy”, Gillian đồng ý, “và đó là cái phần lẻ tẻ của toàn bộ. Bác ấy để lại hầu hết tiền của bác cho một bệnh viện và vài nhà khoa học làm việc tại đó. Cũng có vài thứ của cải nho nhỏ nữa. Người quản gia và người giữ nhà mỗi người được một chiếc nhẫn vàng và 10 đô-la. Cháu của bác ấy – tức là tôi, dĩ nhiên – được 1,000 đô-la.

“Anh luôn có bộn tiền để tiêu xài”, Bryson nhận xét.

“Cả khối tiền”, Gillian nói. “Bác tôi hào phóng tuyệt vời đến mức chiếu cố tới cả một món trợ cấp”.

“Có những người thừa kế khác không?” Bryson hỏi.

“Không”. Gillian nhìn xuống điếu thuốc lá của mình. Ồ, có một cô Hayden – cô ấy sống ở nhà của bác. Bác tôi là giám hộ của cô ấy. Cô ấy là một cô gái trầm lặng – một nhạc sĩ – con gái của một người nào đó quen với bác tôi nhiều năm về trước. Tôi nói rằng cô ấy cũng nhận được một chiếc nhẫn vàng và 10 đô-la. Tôi ước rằng bác tôi để lại cho tôi những thứ giống như vậy. Thế là tôi đã có thể gọi hai chai rượu vang, cho người hầu bàn chiếc nhẫn như là tiền bo, và như vậy sẽ chấm dứt toàn bộ câu chuyện. Anh đừng có khó chịu và sĩ nhục, Bryan nói với tôi những gì người ta có thể làm với một ngàn đôla”.

Bryson chùi kính và mỉm cười. Và khi Bryson cười thì Gillian biết rằng y định công kích hơn bao giờ hết.  .” “Một ngàn đô-la”, y nói, “có nghĩa là nhiều hay ít. Một người có thể bắt đầu mua một tổ ấm hạnh phúc với nó. Với một người khác có thể gởi người vợ bệnh của mình đến một miền khí hậu ấm áp và cứu bà ta sống. Một ngàn đô-la có thể mua sữ cho một trăm em bé suốt cả tháng tám. Anh có thể có nửa giờ tiêu khiển bài bạc với nó ở Monte Carlo. Nó có thể giúp một thanh niên tham vọng bước vào đại học. Tôi được kể rằng bức tranh nguyên bản của Corot được mua với giá đó tại nơi bán. Anh có thể tới sống ở một thị trấn nhỏ trong vài tháng. Anh có thể thuê một giảng đường và dành một buổi tối để mang bài học đến với người nghe bài thuyết giảng về “sự có khăn và gian khổ để trở thành người thừa kế”.

“Người ta có thể thích anh hơn, Bryson”, Gillian nói, “nếu anh không lên mặt dạy đời. Tôi hỏi anh cho tôi biết tôi có thể làm gì với một ngàn đô-la.”

“Anh à?” Bryson đáp. “Này, Bobby Gillian, có một điều khôn ngoan mà anh có thể mua cho cô đào Lotta Lauriere một cái kẹp kim cương với số tiền đó rồi đi Idaho và tự quấy rầy mình tại một trại chăn nuôi. Tôi khuyên một trại chăn nuôi cừu vì tôi chúa ghét cừu.”


“Cám ơn”, Gillian nói và đứng dậy. Tôi biết tôi có thể nhờ vả anh, Bryson. Anh đã cung cấp cho tôi một kế hoạch tốt. Tôi muốn tiêu số tiền ngay lập tức; tôi phải làm một bản tường thuật về nó mà tôi thì ghét chi tiết”.

Gillian điện thoại gọi một xe tắc xi và nói với người lái xe. “Lối vào sân khấu nhà hát Columbine.” . Cô Lotta Lauriere đang thoa phấn lên mặt và hầu như sẵng sàng ra sân khấu. Vừa lúc ấy Sarah Adams, người phụ trách trang phục cho cô, báo rằng có ông Gillian đang đợi ở cửa.

“Hãy để ông ấy vào”, cô Lauriere nói trong khi tiếp tục thoa phấn lên mặt và cổ. “Nào, có gì vậy Bobby? Tôi phải ra sân khấu trong hai phút nữa đấy”.

“Điều tôi cần nói sẽ không mất hai phút đâu. Cô thấy thế nào với một tặng phẩm nhỏ như là một chiếc kẹp kim cương? Tôi có thể chi cho cô nhiều lắm là một ngàn đô-la”.

“Ồ anh có thể mua nó nếu anh muốn”, cô Lauriere bình luận mà chẳng mấy quan tâm nhiều. “Đưa cho tôi chiếc găng tay khác, Sarah. Này, Bobby, anh có thấy chuổi hạt Della Stacey đeo tối thứ năm không? Nó trị giá năm ngàn đô-la tại cửa hàng Tiffany đấy. Nhưng tất nhiên - ờ - Sarah, kéo cái mũ của tôi xuống một chút về bên trái.”

Cô Lauriere – xin mời ra sân khấu!” người thanh niên phụ trách gọi lớn lên từ hành lang.

Gillian bước ra khỏi nhà hát đến chổ xe tắc xi của anh đang chờ.

dichtienganh.info_st 
Read More




Dịch tiếng anh_after twenty years

The policeman on duty moved up the avenue impressively. The look of impressiveness was from habit and not for show, because there were few people to notice him. The time was barely ten o'clock at night, but a chilly wind with a few drops of rain in it had driven most of the people off the streets. He tried the doors as he went along, swinging his club with many complicate and artful movements. Now and then he turned to lock watchfully down the quiet avenue. The policeman, with his strong form and confident manner, made a fine picture of a guardian of the peace. The district was one that closed up early. From time to time you might see the lights of a cigar store or of an all-night restaurant; but most of the doors belonged to places of business that had closed hours before.


About midway of a certain block, the policeman slowed his walk. A man with an unlighted cigar in his mouth was standing in the doorway of a darkened store front. As the policeman walked over to him, the man spoke up quickly.

“It’s all right, officer,” he said. “I’m just waiting for a friend. It’s an appointment made twenty years ago. This may sound a little odd to you, so I’ll explain. Twenty years ago there was a restaurant here – Joe Brady’s restaurant.”


“It was torn down,” the policeman said, “about five years ago.”

The man in the doorway struck a match and lit his cigar. The light showed a pale, square-jawed face with keen eyes and a little white scar near his right eyebrow. There was a diamond pin in his necktie.

"Twenty years ago tonight," the man continued, "I dined here at Joe Brady's restaurant with Jimmy Wells, my best friend and the finest fellow in the world. He and I grew up here in New York together, just like two brothers. I was eighteen and Jimmy was twenty. The next morning I was to start for the West to make my fortune. Jimmy didn’t want to go; he thought New York was the best place on earth to live. Well, we agreed that we would meet here exactly twenty years from that date and time, no matter what our conditions might be or what distance we might have to travel. We supposed that in twenty years each of us ought to have our fortune made, and we ought to have found our rightful places in the world by that time."


"It sounds pretty interesting," the policeman remarked. "Rather a long time between meets, though, it seems to me. Haven't you heard from your friend since you left?"


"Well, yes. For a time we wrote to each other," the other main continued. "But after a year or two we lost contact with each other completely. You see, the West is a pretty big place, and I kept moving around all the time. But I know Jimmy will meet me here tonight if he's alive, for he always was the truest, most loyal fellow in the world. He'll never forget. I came a thousand miles to stand in this doorway tonight, and it's worth the trip if my old friend comes to meet me." The waiting man pulled out a handsome watch, the lid of which was set with small diamonds.


"Three minutes to ten," he announced. "It was exactly ten o'clock when we parted here at the restaurant door."

"You did pretty well in the West, didn't you?" the policeman said.

"You’re right! I hope Jimmy has done half as well. He was sort of dull, although he was a very night fellow. I've had to compete with some of the sharpest people in the country to make my fortune. A man gets dull in New York. But the West makes him sharp." The policeman twirled his club and took a step or two.

"I'll be on my way. I hope your friend comes. Are you going to live if he’s not here exactly at ten o’clock?"


"Oh, no" the other said. "I'll give him half an hour at least. If Jimmy is alive, he'll be here by that time.

Good night, officer." "Good-night, sir," the policeman said, continuing along his route, trying the doors as he went.

There was now a fine, cold drizzle falling, and the wind was blowing steadily. The few people walking around that district hurried along silently with their coat collars turned up and with their hands their pockets. And in the doorway of the store, the man who had come a thousand miles to keep an uncertain appointment with the friend of his youth smoked his cigar and waited. About twenty minutes later a tall man in a long overcoat, with collar turned up to his ears, hurried across from the opposite side of the street. He went directly to the waiting man.


"Is that you, Bob?" he asked doubtfully. “"Is that you, Jimmy Wells?" responded the man in the doorway.


"It’s good to see you!" the new arrival said, grasping both the other's hands in his own "It's good old Bob. I knew I’d find you here if you were still in existence. Well, well, well! Twenty years is a long time. The old restaurant’s gone, Bob. I wish it had remained, so we could have had another dinner there. How did you like the West, old fellow?"


"Marvelous. I found everything I wanted there. You've changed a lot, Jimmy. I never thought you were so tall."

"Oh, I grew a little after I was twenty

"Are you doing well in New York, Jimmy "Moderately. I have a job in one of the city departments. Come on, Bob. We'll go around the corner to a place I know and have a long talk about old times.".

The two men started up the street arm in arm. The man from the West, his egotism enlarged by success, was beginning to outline the history of his career. The other man listened with interest.

At the corner there was a drug store, brilliant with electric lights. When they reached this lighted area, they turned to look at each other. The man from the West stopped suddenly and released the other man’s arm. "You're not Jimmy Wells," he said angrily. "Twenty years is a long time, but not long enough to change a man's nose from a long one to a short one."

 "Sometimes it changes a good man into a bad one”, the tall man replied. "You've been under arrest for ten minutes, Silky Bob. Chicago police thought you might come to New York and they asked us to arrest you. I hope you’ll go quietly. That's sensible. Now, before we go to the station, here's a note I was asked to give you. You may read it here at the window. It's from Officer Jimmy Wells."

The man from the West unfolded the little piece of paper handed him. His hand was steady when he began to read, but it trembled a little by the time he had finished. The note was rather short.

Bob: I went to the appointed place on time. I was the policeman you were talking to. When you struck a match to light your cigar, I saw it was the face of the man wanted by the police in Chicago. Since I hated the idea of arresting an old friend myself, I sent a plain clothes man to do it.
 Jimmy


Viên cảnh sát đang hành sự đi ngược lên đại lộ một cách oai vệ. Cái vẻ oai vệ do thói quen chớ không phải để phô trương, bởi vì chẳng có ai để ý đến ông ta. Lúc ấy mới có mười giờ đêm nhưng một ngọn gió lạnh cùng vài giọt mưa đã xua hầu hết người ta rời khỏi các đường phố. Ông ta lay thử các cửa khi đi dọc theo đường phố, vừa vung vẩy chiếc dùi cui với nhiều động tác phức tạp và điệu nghệ. Thỉnh thoảng ông ta quay lại chăm chú nhìn xuống con đại lộ vắng vẻ. Viên cảnh sát với dáng dấp mạnh mẽ và cử chỉ tự tin tạo nên hình ảnh đẹp đẽ của một người bảo vệ thái bình. Khu này là một nơi đóng cửa sớm. Đôi lúc người ta có thể thấy ánh đèn của một cửa hiệu bán xì-gà hoặc một nhà hàng mở suốt đêm, nhưng hầu hết các cửa hàng thuộc chỗ thương mại đã đóng cửa nhiều giờ trước đó.

Khoảng nửa chặng đường một khu phố nào đó, viên cảnh sát chậm bước lại. Một người đàn ông với điếu xì gà chưa đốt ngậm ở miệng đang đứng ở khung cửa trước một cửa hàng tối om. Khi viên cảnh sát đi qua y, người đàn ông lên tiếng nói nhanh.

“Yên ổn cả, ông cảnh sát ạ”, y nói. “Tôi đang đợi một người bạn thôi. Đây là một cuộc hẹn từ hai mươi năm trước. Chuyện này có thể là kỳ quặc đối với ông cho nên tôi sẽ giải thích. Hai mươi năm trước chỗ này có một nhà hàng – nhà hàng của Joe Brady”.

“Nó sụp đổ rồi”, viên cảnh sát nói, “khoảng năm năm trước”.

Người đàn ông đứng ở ô cửa đánh diêm đốt điếu xì-gà. Ánh lửa cho thấy một bộ mặt tái, quai hàm vuông với đôi mắt sắc và một cái sẹo nhỏ trắng gần chân mày phải. Có một chiếc kẹp kim cương trên cà vạt của y.

“Đêm nay hồi hai mươi năm trước”, người đàn ông nói tiếp, tôi ăn tối ở đây, tại nhà hàng của Joe Brady với Jimmy Wells, người bạn tốt nhất của tôi và là anh chàng tế nhị nhất trần đời. Hắn và tôi cùng lớn lên ở đây tại Nữu Ước giống hệt hai anh em. Tôi mười tám và Jimmy hai mươi. Sáng hôm sau tôi khởi hành đi miền Tây để làm giàu. Jimmy không muốn đi, hắn cho rằng Nữu Ước là nơi tốt nhất trên quả đất để sống. Thế nên chúng tôi thỏa thuận rằng chúng tôi sẽ gặp nhau lại tại đây đúng hai mươi năm kể từ ngày và giờ ấy, bất kể đến những điều kiện của chúng tôi có thể sẽ như thế nào hoặc khoảng cách mà chúng tôi có thể sẽ phải đi. Chúng tôi giải thiết rằng trong hai mươi năm mỗi đứa phải giàu lên, và chúng tôi kiếm cho được những chỗ đứng xứng đáng trên thế giới trong thời gian ấy”.

“Câu chuyện nghe khá hay”, viên cảnh sát nhận xét. “Dù rằng đối với tôi, dường như thời gian giữa các cuộc gặp nhau là khá dài. Ông không được tin gì về bạn ông từ khi ông đi sao?”

“Ờ, có chứ. Có thời gian chúng tôi viết thư cho nhau”, người đàn ông kia nói tiếp, “nhưng sau một hai năm chúng tôi hoàn toàn mất liên lạc với nhau. Ông thấy đó, miền Tây là một nơi khá lớn và tôi thì xê dịch quanh khắp suốt thời gian. Nhưng tôi biết Jimmy sẽ gặp tôi tối nay ở đây nếu hắn còn sống, vì hắn luôn là thằng bạn chân thành nhất, trung thực nhất trần đời. Hắn không bao giờ quên đâu. Tôi đã đi cả ngàn dặm để đến đứng tại thềm cửa này tối nay, và thật là xứng đáng cho cuộc hành trình nếu ông bạn cũ của tôi đến để gặp tôi”.  Người đàn ông đang chờ đợi rút ra một cái đồng hồ xinh xắn trên mặt có đính những hạt kim cương nhỏ.

“Mười giờ kém ba phút”, y nói. “Trước kia khi tôi ở đây ra đi là đúng mười giờ tại cửa nhà hàng”.

“Ông đã làm ăn khá giả ở miền Tây, phải không?” Viên cảnh sát hỏi.

“Ông nói đúng! Tôi hi vọng Jimmy cũng đã thành công dược phân nửa ấy. Hắn là loại đần độn, mặc dù là một thằng bạn rất tốt. Tôi đã phải đua tranh với vài kẻ trong số những tay sắc sảo nhất nước để làm giàu. Anh nào ở Nữu Ước rồi cũng thành đần độn. Thế nhưng miền Tây thì làm cho hắn khôn ra”. Viên cảnh sát quay quay cái dùi cui và đi một vài bước.

“Tôi sẽ đi đường tôi. Tôi hy vọng bạn ông đến. Nếu anh ta không đến đây vào đúng mười giờ thì ông có bỏ đi không?”

“Ồ, không”, người kia đáp. “Tôi sẽ chờ hắn ít nhất là nửa giờ. Nếu Jimmy còn sống hắn sẽ đến đây vào lúc đó. Chào ông cảnh sát”.

“Chào ông”, viên cảnh sát nói và đi tiếp dọc theo đường của ông ta, vừa đi vừa lay lay thử các cửa.

Một cơn mưa bụi lạnh đang rơi và gió đang thổi không ngừng. Một ít người đang đi quanh khu đó lặng lẽ bước nhanh, cổ áo bật lên và tay đút túi. Và ở thềm cửa nhà hàng, người đàn ông đã đi cả ngàn dặm đến để giữ lời một cuộc hẹn mơ hồ với một người bạn thời tuổi trẻ, thì đứng hút xì gà và chờ đợi. Khoảng hai mươi phút sau một người đàn ông cao, mặc áo choàng dài với cổ áo bật lên tận tai vội vàng băng qua từ phía đối diện của đường phố. Người ấy tiến thẳng đến người đàn ông đang chờ.


“Phải cậu đấy không, Bob?” người ấy dè dặt hỏi. “Phải cậu đấy không Jimmy Wells?” người đàn ông đứng ở cửa trả lời.

“Gặp cậu mừng quá!” người mới đến nói, vừa chụp lấy hai bàn tay của người kia nắm trong tay mình. “Thật là mừng bạn Bob cũ. Mình biết sẽ tìm thấy cậu ở đây nếu cậu còn sống. Ờ, ờ, ờ! Hai mươi năm là một thời gian dài. Cái nhà hàng cũ sập rồi, Bob ạ. Mình ước gì nó còn để chúng mình có thể ăn một bữa tối khác ở đó. Này bạn cũ, cậu thấy miền Tây thế nào?”

“Tuyệt vời. Mình đã tìm thấy ở đó mọi thứ mình muốn. Cậu thay đổi nhiều Jimmy. Mình không bao giờ ngờ là cậu cao đến thế”.

." “Ồ, sau hai mươi tuổi mình lớn hơn một chút”. ?"
“Cậu làm ăn ở Nữu Ước khá không, Jimmy?”. “Tầm thường thôi. Mình có việc làm tại một trong các gian hàng của thành phố. Chúng ta hãy đi tiếp, Bob. Chúng ta hãy đi vòng quanh góc phố đến một chỗ mình biết rồi nói chuyện dài về thời xưa.”

Tay trong tay hai người bắt đầu đi lên đường phố. Người đàn ông từ miền Tây đến, tính tự cao tự đại nổi lên do thành công, bắt đầu phác thảo lịch sư nghề nghiệp của y. Người kia chăm chú lắng nghe.

. Ở một góc phố có một cửa hiệu thuốc tây đèn điện sáng trưng. Khi đi đến vùng sáng ấy họ quay lại nhìn nhau. Người từ miền Tây thình lình đứng lại và buông cánh tay người kia ra. “Ông không phải là Jimmy Wells”, y giận dữ nói. “Hai mươi năm là một thời gian dài, nhưng không đủ dài để biến đổi mũi của một người từ một cái dài thành ngắn”.

“Đôi khi nó biến đổi một người tốt thành một người xấu”, người cao đáp lại. “Anh đã bị bắt mười phút rồi, Silky Bob. Cảnh sát Chicago nghĩ rằng anh có thể đến Nữu Ước và họ yêu cầu chúng tôi bắt anh. Tôi mong rằng anh yên lặng mà đi. Vậy là biết điều. Bây giờ trước khi chúng ta đi về bót, đây là một bức thư ngắn người ta nhờ tôi trao cho anh. Anh có thể đọc nó ở đây, tại cửa số. Đó là thư của cảnh sát viên Jimmy Wells”.

Người đàn ông từ miền Tây mở mảnh giấy nhỏ trao lại cho y. Bàn tay y bất động lúc y bắt đầu đọc khẽ run lên khi y đọc xong. Bức thư khá ngắn.

Bob: Tôi đã đến chỗ hẹn đúng giờ. Tôi là người cảnh sát anh đã nói chuyện cùng. Khi anh đánh diêm để đốt xì gà, tôi thấy đó là mặt một người bị cảnh sát Chicago truy nã. Vì tôi ghét cái ý tưởng chính mình bắt giữ một người bạn cũ, tôi đã phái một công an viên mật làm việc ấy.

Jimmy

dichtienganh.info_st 



Read More